heo VN


Image result for coronavirus

VN là chổ xả rác cho bọn tàu, người VN tỉnh ngũ đi.





ĐỐT LŨA ĐI EM ĐỂ DIỆT QUÂN THÙ.



https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiawWm0mrEB_hcAesPVxwoBJelVLAqPb8O0CUvAO_9p5nbh9eDsduClHNeAVWV40wHXI4rTTmj6G0DOp08i-ajnN_e5bv1h0eVz8g_3kQAVE2Wj-x4w84-n5q_1Zdji8bD8xH7PfSrUcqo/s1600/Vi+moi+truong+trong+sach+cho+Viet+Nam+.jpg

ĐỐT LŨA ĐI EM ĐỂ DIỆT QUÂN THÙ.
Biểu tình 5/3/2017
Image result for bom xang
https://www.youtube.com/results?sp=EgIIAg%253D%253D&q=bi%E1%BB%83u+t%C3%ACnh+2017

Friday, 16 September 2016

Ma túy “made in China” và vụ ăn thịt người ở Florida


Ma túy “made in China” và vụ ăn thịt người ở Florida

Chu Nguyễn

Ma túy “made in China” và vụ ăn thịt người ở Florida
Ông bà John Stevens và Michelle Mishcon chết đau đớn vì một sinh viên say flakka
Nguồn tin Reuters ngày 16 tháng tám, 2016 cho biết, Cảnh sát Martin County, Florida vào đêm thứ hai 15 tháng tám, khi được tin cấp báo can thiệp một vụ bạo động, tại garage một biệt thự sang trọng ở Tequesta, Fla., đã giật mình kinh hoàng. Trước mặt họ không phải là cảnh trong một cuốn phim loại wolverine hay vampire mà là cảnh thực: một thanh niên lực lưỡng, gần như trần truồng đang đè lên một người nam trung niên, đầu cúi xuống, miệng phùng ra, gặm từng miếng thịt trên mặt nạn nhân. Trong lúc ấy nạn nhân, nằm trên vũng máu, chưa rõ sống hay chết chỉ thấy bất động và mặc cho thanh niên ăn thịt mình. Cảnh ghê rợn tăng thêm khi cảnh sát nhận thấy bên cạnh xác nam là xác một phụ nữ cũng tắm trong máu đào. Cả hai chắc chắn bị đâm chém và người nam đang bị kẻ sát nhân ăn thịt.
Một cảnh sát thấy cảnh man rợ này nên vội vàng can thiệp và hét lớn:
– Dừng tay!
Nhưng thanh niên này như không màng tới sự hiện diện của nhân viên công lực. Một nữ cảnh sát viên phải nổ súng gây choáng “Taser stun gun” nhiều lần cũng không làm cho kẻ ăn thịt người nao núng. Bốn nhân viên cảnh sát phải xúm lại can thiệp, dùng tay đấm, chân đạp vào kẻ bạo hành nhưng hung thủ như một người không tri giác, nhưng có sức mạnh vô cùng vẫn không màng, đầu vẫn chúi xuống nạn nhân răng tước thịt, miệng dính máu tươi, mắt trợn tròn, nhai ngấu nghiến và nuốt ừng ực như hưởng vị ngon lành của thịt tươi. Cuối cùng nhân viên công lực phải dùng tới cảnh khuyển K9 nhảy vào tấn công dữ dội mới hạ được kẻ điên và đưa hắn đi.
Một nhân viên cảnh sát địa phương đầu tiên có mặt tại hiện trường là William Snyder cho biết bản thân đến bây giờ còn rùng mình vì nhận ra hung thủ đã biến thành một con vật kinh hoàng, miệng không thốt ra lời mà chỉ có tiếng gầm gừ trong cổ họng và dù bị khống chế nhưng vẫn gắng “cắn và móc thịt ở mặt nạn nhân nhai ngấu nghiến… Hắn tỏ ra có sức mạnh vô cùng, chúng tôi khó khăn lắm mới khống chế được hắn.”
Hung thủ biến thành ma cà rồng là ai vậy?
Anh ta mới 19 tuổi có tên là Austin Harrouff, xuất thân từ một gia đình danh giá và hiện là sinh viên của đại học Florida (Florida State University hay FSU) và xưa nay không có điều tiếng gì với thân thích và cảnh sát.
Bao câu hỏi “tại sao” xuất hiện ngay sau khi tin có kẻ ăn thịt người ở Hạt Martin (Martin County) duyên hải Florida. Tại sao vậy? Nạn nhân là ai?
Chân dung kẻ ăn thịt người Austin Harrouff:
Harrouff là một thanh niên mới lớn, đẹp trai, cao 6ft và nặng 200 pounds. Cậu trai này khi còn học tại Suncoast Community High School ở Riviera Beach được bạn gái chiều chuộng và bạn trai nể nang vì chất nam tính bộc lộ, với thân hình nở nang, và có khiếu về môn football và đấu vật. Thích thể thao nhưng cậu ta lại tỏ ra hòa nhã, không dễ gì chọc giận cậu ta. Lại xuất thân từ một gia đình trí thức, thân phụ là nha sĩ và được cha mẹ thương yêu nên không ai không tưởng rằng tương lai của Harrouff sẽ đầy hứa hẹn rực rỡ khi bước vào đại học Florida. Nhưng không hiểu vì sao cậu ta lại biến thanh “ác quỷ” một quỷ sống, một thứ zombie?
Biến cố khởi từ một cuộc đoàn tụ gia đình
Vào buổi chiều tối ngày 15/8, Harrouff cùng gia đình, gồm cha mẹ, anh em, vào lúc 8:30 vào ăn bữa tối tại một quán ăn trong vùng có tên là Duffy’s West. Nhưng trong khi đợi nhà hàng chuẩn bị thức ăn, có lẽ hơi chậm, thì Harrouff, tỏ ra cáu kỉnh, bực bội và rời ghế bỏ ra ngoài dù cha mẹ cố giữ lại nhưng không nổi. Cậu ta lang thang định về nhà nơi người cha cư ngụ, đi khoảng 4 dặm, không hiểu trời xui đất khiến ra sao lại rẽ về Kokomo Lane.
Cha mẹ thấy con tỏ ra xúc động bất thường nên lo ngại nên báo cho cảnh sát và bảo anh em chia nhau đi tìm nhưng chỉ biết bi kịch khi cảnh sát được gọi tới một địa điểm ở Southeast Kokomo Lane để can thiệp vào một vụ hành hung.
Nào ngờ không đơn giản là một vụ bạo hành mà là hai vụ sát nhân rất tàn bạo mà nạn nhân và hung thủ không hề có oán thù hay quen biết nhau.
Harrouff chỉ vì flakka trở thành quỷ sống ăn thịt người
Harrouff chỉ vì flakka trở thành quỷ sống ăn thịt người
Cái chết của vợ chồng Stevens
Hai ông bà Stevens, John, 59 và Michelle, 53, là một cặp vợ chồng, con cái đã trưởng thành, tỏ ra có hạnh phúc và giàu có trong vùng Martin County duyên hải Florida, nơi có bãi biển đẹp nhất Mỹ quốc. Họ ở trong một biệt thự rộng lớn trang hoàng trang nhã và cây cối ngả bóng râm mát.
Vào lúc tiết trời cuối hạ, còn chút oi bức, hai vợ chồng bác ghế ngồi ở trước garage hóng mát, trò chuyện vui vẻ. Từ garage họ nhìn ra driveway hai bên trồng cây chạy dài ra tới cổng ngoài và thỉnh thoảng chào hỏi láng giềng qua lại. Nào ngờ lúc 9:15 pm tử thần tình cờ đi ngang qua. Đã tình cờ xuất hiện lại tình cờ thấy cổng không đóng nên rẽ vào lấy mang họ.
Tử thần chính là Austin Harrouff. Hắn có trong tay một lưỡi dao loại dao bấm (switchblade knife) và không nói một lời, xông vào đâm hai nạn nhân. Hai nạn nhân bất ngờ chỉ kịp chạy ra ngoài nhưng rồi trọng thương gục ngã ngay driveway. Một người hàng xóm, Jeff Fisher, nghe tiếng kêu cứu, chạy lại toan đẩy Harrouff ra nhưng bị hung thủ đâm bị thương nên bỏ chạy và báo cảnh sát.
Lúc này Harrouff đã biến thành con quỷ sống, nhảy lên trên xác nằm ngửa của ông John và bắt đầu tước thịt mặt của nạn nhân ăn sống, thay cho thứ thực phẩm mà anh ta gọi ở quán Duffy’s West, cho tới lúc cảnh sát xuất hiện và bị khống chế.
Hiện cảnh sát hạt Martin chỉ mới xác định hai vụ án mạng: Michelle Karen Mishcon và John Joseph Stevens III bị sát hại chỉ do một tên loạn trí phê thuốc gây ra mà thôi. Hung khí gây ra cái chết của họ ngoài con dao bấm có thể còn là những vật nặng như gạch đá nào đó để gần garage ngôi nhà nạn nhân.
Vì đâu nên nỗi một sinh viên khỏe mạnh, vốn bình thường lại biến thành zombie giết người ghê gớm như thế?
Hiện Harrouff ngoài một số thương tích, đã bị gây mê cho dịu cơn hưng phấn và được nằm ở bệnh viện. Kẻ hành hung ở trong tình trạng nguy kịch vì đã uống một chất chưa xác định khiến tổn thương nội tạng.
Độc chất nào khiến Harrouff có thể thiệt mạng sau khi hóa điên? Các chuyên viên về độc chất cho rằng chính llakka là nguyên nhân gây cho Austin Harrouff thành quỷ sống.
Chất độc hhại này sản xuất nhiều ở Trung quốc và bị lén mang vào Florida, nhất là miền nam Florida từ cuối 2014 sang 2015 và tạo thành một thứ dịch tệ hại cho thanh thiều niên.
Flakka chứa chất alpha-PVP, một hóa chất tương tự như chất tạo thành ma túy “bath salts”, chẳng khác một hợp chất gồm crack cocaine trộn với meth. Uống chất này, dưới hình thức viên con nhộng, giá rất rẻ chừng 5 Mỹ kim một liều nên mới có tên “thuốc điên giá hạ” (!). Kẻ nghiện sau khi uống sẽ trở nên hưng phấn, có ảo giác và đôi khi thành loạn thần trí và cơn hưng phấn có thể khiến sức mạnh cơ thể tăng gia gấp bội.
Jim Hall, một chuyên viên bệnh học của đại học Nova Southeastern University cho biết rõ hơn về hậu chứng của rmột kẻ uống Flakka: “loạn trí, trút bỏ quần áo, hùng hổ chạy ra ngoài đường và trở nên mạnh mẽ gấp bội phải năm ba cảnh sát mới có thể ghìm giữ nổi. Kẻ say thuốc một khi đã bị khống chế mà không chữa trị ngay thì có thể mất mạng.”
Phụ trách điều tra thảm án, William Snyder của cảnh sát hạt Martin cho tờ The Post biết hành vi của Harrouff có dấu hiệu uống quá liều thứ ma túy tổng hợp flakka. Tuy xét nghiệm toàn bộ chưa có nhưng biểu hiệu uống Flakka ở hung thủ khá rõ: “sức mạnh tăng ghê gớm, lột bỏ quần áo, gầm gừ như thú, chống cự dữ dội với nhân viên công lực dù bị một nhóm khống chế”.
Flakka trong giới ăn chơi còn có nhiều tên khác nhau, có tác dụng biến đổi tâm trí của người dùng khi “phê” thuốc mà giá lại rẻ mạt như “$5 insanity,” “powdered psychosis” và “total mind melt”.
Theo tờ Washington Post loại này từng xuất hiện ở Ohio, Chicago và Houston và có lúc tràn lan ở Florida.
Hậu quả tác hại vô cùng tệ hại vào lớp thanh niên mới lớn đua đòi ăn chơi.
Trước hết giá nó quá rẻ, lại dễ có trong tay. Nhất là tai nạn do nó sinh ra lại quá khủng khiếp.
Người nghiện có thể mua qua online từ các tay bán lẻ gốc Hoa. Tờ The Post cho biết bệnh viện ở Broward County, Fla. năm ngoái đã từng có phúc trình là có ngày số nạn nhân cần cấp cứu vì dùng flakka lên tới 20 trường hợp và có ít nhất 16 người chết vì loại ma túy này kể từ tháng 9, 2015.
Các chuyên viên dược lý cho biết kẻ dùng flakka thân nhiệt sẽ tăng lên tới 104 hay 105 độ (F), khiến kẻ uống bứt rứt phải lột bỏ y phục, đồng thời chất adrenaline sùng sục trong thân thể nên tạo cho kẻ say thuốc có sức mạnh ghê gớm và không có cảm giác đau đớn. Hơn nữa tâm tính có thể thay đổi bất thường. Tờ Miami Herald cho biết vào tháng tư, 2015, một người say flakka đã ghé hốc cây toan làm ái tình và cảnh sát phải dùng súng Taser để khống chế nhưng hắn rút ngay kim điện cắm trên người ra tấn công lại cảnh sát.
Theo tờ The Palm Beach Post, mùa hè năm ngoái, một thanh niên 26 tuổi say flakka đã đẩy một vị nữ cao niên 83 tuổi xuống sàn và tấn công. Cụ bà bị thương và tạ thế ba ngày sau.
Một vài chuyện đau thương khác như bố say flakka dìm con thơ xuống nước tới chết đã được giới truyền thông thuật lại.
Trên tờ The Post, một ký giả là Peter Holley đã báo động nguy cơ của flakka đối với thanh niên: “Flakka là thuộc rất dễ nghiện, uống ít thì tạo sự hưng phấn, kích thích và ảo giác. Nhưng chỉ thêm chút ít, có thể gây vấn đề tim mạch, kích động, hung hăng, loạn trí, điên cuồng.”
Các nhà nghiên cứu cho rằng flakka mượn từ tiếng “la flaca”, tiếng lóng của Tây ban nha chỉ một người đàn bà đẹp mà đã có sắc đẹp thì dễ làm say lòng người. Ban đầu nó được sản xuất nhiều nhất ở Trung hoa nên nó còn có tên là Chinese Devil’s drug nhưng gần đây chất này đã bị cấm ở nơi sản xuất cũng như ở Mỹ nhưng không ngờ có lúc nó đã ngấm ngầm trỗi dậy với thảm án Florida.
Dư luận nói chung đòi phải có biện pháp triệt để cấm flakka và chê trích luật pháp Mỹ đã nhẹ tay với bọn buôn bán thứ ma túy này. Cứ nhìn tâm gương cha mẹ Harrouff đau khổ như thế nào khi thấy con ăn thịt người và hiện giờ còn trong tình trạng thập tử nhất sinh ở bệnh viện. Nếu có sống sót thì cũng mãn đời ở trong bênh viện tâm thần!
Cũng không thể quên nỗi thống khổ của con cái, thân thích của ông bà John Stevens và Michelle Mishcon. Cha mẹ họ đang sống tràn đầy hạnh phúc bỗng nhiên mất mạng một cách đau đớn và không hiểu lý do nào bị sát hại ở một mảnh đất được coi như thiên đường của nhân gian. Họ chỉ biết oán trách flakka và nhưng kẻ buôn bán flakka.
Biết bao thanh niên đáng lý có tương lai rực rỡ mà vì flakka mà tiêu tan tất cả. Xã hội vì flakka mà tang thương với tệ nạn xã hội từ trộm cắp, hiếp dâm tới án mạng… Chặn bàn tay buôn bán flakka phải là công việc cấp bách!




__._,_.___

Posted by: =?UTF-8?Q?NGUY=1AN_HO=C3=AF=C2=BF=C2=BDNG_B=C3=AF=C2

Thursday, 15 September 2016

NHIỆM VỤ CỦA NGƯỜI CẦM BÚT VIỆT NAM LƯU VONG


  "Bởi lẽ, chẳng phải điều tranh đấu cuối cùng của người cầm bút là tranh đấu cho sự tự do, hay sao?!"  
NGUYỄN THIẾU NHẪN



Xin cảm ơn Tác Giả.

Nmh


From:tuanbaotiengdan
Sent: 9/14/2016 12:38:37 P.M. Central Daylight Time
Subj: [TVBQGVN] NHIỆM VỤ CỦA NGƯỜI CẦM BÚT VIỆT NAM LƯU VONG - NGUYỄN THIẾU NHẪN-

 
NHIỆM VỤ CỦA NGƯỜI CẦM BÚT VIỆT NAM LƯU VONG
- NGUYỄN THIẾU NHẪN-


*
*  *



Kịch tác gia, nhà báo, nhà thơ, nhà đạo diễn, nhà bất đồng chính kiến Václav Havel từ vị trí một người tù chính trị đã trở thành Chủ Tịch thứ 10 và cuối cùng của Tiệp Khắc vào năm 1989. Đó cũng là năm bức tường Berlin sụp đổ và cuộc “Cách mạng Nhung” ở Tiệp Khắc đã hoàn thành mỹ mãn, giải thể chế độ Cộng Sản trên xứ sở này không cần tới một tiếng súng. Đến năm 1993 ông trở thành Tổng Thống đầu tiên của Cộng hoà Czech tức Czechoslovakia, vừa tách ra thành hai nước Czech và Slovakia.
Bước đường sự nghiệp của ông tương tự như của Nelson Mandela ở châu Phi, không gian khổ bằng, nhưng đầy màu sắc rực rỡ trong một cuộc đời hoạt động với thiên tài của một nghệ sĩ và niềm tin vào chính nghĩa của một nhà cách mạng chân chính.
Hình ảnh của Václav Havel có vẻ như rụt rè, với bộ ria lưa thưa và điếu thuốc lá liền miệng suốt ngày, đầy vẻ kịch sĩ và trí thức, đã trở thành hình ảnh thân yêu đối với người dân Tiệp và biểu tượng của dân chủ Đông Âu từ thập niên 1960 đến mãi sau này. Ông qua đời ngày Chủ Nhật 18 tháng 12 năm 2011, vì ung thư phổi lâu năm tái phát.
Với tài hùng biện và tài năng văn học nghệ thuật hiếm có, với đức hy sinh quên mình cho lý tưởng cách mạng bất bạo động, Václav Havel từng được Tổng Thống Hoa Kỳ Bill Clinton so sánh với thủy tổ của lý tưởng bất bạo động, “Thánh” Mohandas Karamchand Gandhi của Ấn Độ, và lãnh tụ nhân quyền Martin Luther King Jr. của Mỹ. Thủ Tướng Anh Margaret Thatcher từ thế kỷ trước đã ca ngợi ông như một nhân vật nổi bật của thế kỷ 20.
Tổng Thống Barrack Obama tuyên bố từ Washington:

“Cuộc đối kháng bất bạo động của ông Václav Havel đã làm rung chuyển nền móng của một đế quốc, phơi bày sự trống rỗng của ý thức hệ hà khắc, đồng thời chứng minh rằng đức lãnh đạo tinh thần công chính có sức mạnh vượt trội hơn bất kỳ loại vũ khí nào”. (Theo Việt Long – RFA).
Trong nhiều bài viết về cái chết của Václav Havel, hình như nhiều người quên  mất hoặc không nhớ tới ông đã từng là khách danh dự của Đại hội VBQT năm 1995.   
“Những người cầm bút, có người coi sự hoạt động chính trị như phản lại sự độc lập của ngòi bút và khước từ tham gia chính trị với quan điểm rằng công việc của nhà văn chỉ có viết mà thôi; có người lại chủ trương tham gia hoạt động cộng đồng như một công dân và tham gia hoạt động chính trị với ý nghĩa tích cực nhất”.
Trên đây là những lời phát biểu của  kịch tác gia Václav Havel, trong tư cách khách danh dự của Đại hội Văn Bút Quốc Tế và những lời này được phát biểu trong Đại Hội Văn Bút năm 1995.
Là một-người-lính-miền-Nam-cầm-bút để tiếp tục chống lại hiểm họa cộng sản – tôi tự nhận mình là người cầm bút thuộc thành phần thứ hai: chủ trương tham gia hoạt động cộng đồng như một công dân và tham gia hoạt động chính trị với ý nghĩa tích cực nhất – theo như lời phát biểu của kịch tác gia Valav Havel.
Trong hơn 30 năm cầm bút và sinh hoạt cộng đồng, tôi đã thực hiện đúng như tôn chỉ mà tôi đã tự đề ra: viết để chống lại cái ác là chủ nghĩa cộng sản đã đày đọa dân tộc Việt Nam trong hơn 70 năm qua!
*
“… Nếu chúng ta không bất bình
Trước cái hèn cái xấu
Nếu không biết thế nào là chiến đấu
Làm gì có được tự do
Nếu hai chân không đứng lại bò
Nếu chỉ biết hoan hô “phải đạo”
Để giữ vững miếng cơm, manh áo
Đời cần gì ngòi bút chúng ta
Nếu văn chương dối trá lọc lừa
Thì chữ nghĩa càng thêm xấu hổ!…”
Tôi rất tâm đắc với những câu thơ trên đây của cố thi sĩ Hà Thượng Nhân.
Trong nhiều bài viết, tôi công kích thẳng thừng, không khoan nhượng “những nhà văn uy thế văn nghệ đầy mình” lại viết bài ca tụng đất nước “mới lên từng giờ”, “đất nước đã có nhiều thay đổi”; nhưng lại có thái độ loay quay, lẩn quẩn giữa sống và viết, cụp đuôi, cúi đầu không dám sống điều mình viết.
Tôi coi thường “những người cầm bút uy thế văn nghệ đầy mình” nhưng lại chủ trương giao lưu văn hóa với Việt Cộng về trong nước xin xỏ, lạy lục để được VC cho phép in sách và phổ biến!
*
Trong bài “Viết vì lưu vong” bác sĩ Trần Văn Tích đã viết như sau:
“Trước 75 tôi cũng từng viết. Nhưng tôi chỉ viết quanh quẩn về một nội dung: biện hộ cho đông y trước thái độ không mấy thân thiện của tây y.
Tỵ nạn ở nước ngoài, tôi chuyển dần thế đứng và thay dần cách viết. Tôi ngầm ký thác lập trường chống độc tài đảng trị trong một số lớn bài viết của tôi. Tôi cũng có những bài nghị luận chính trị trực tiếp chống Cộng bên cạnh những bài đả kích VC một cách xa xôi. Rất nhiều bài không nói gì về chủ nghĩa mácxít, trái lại nội dung hoàn toàn thuộc lãnh vực văn học văn chương nhưng vẫn mang màu sắc chống Cộng.
Tôi quan niệm rằng trước tai họa vô song đổ lên đầu dân tộc, mỗi người Việt lưu vong góp được cái gì thì góp, kẻ bằng cánh tay, kẻ bằng hiện vật, kẻ bằng lời nói, kẻ bằng trang báo. Tôi nghiệm ra rằng hầu như không có ngòi bút tỵ nạn nào rời bỏ thế đứng chống đối đại họa độc tài đảng trị và cũng không có ai chấp nhận chính sách văn học chỉ huy. Thế mạnh của văn học chính thống là thể hiện, biện luận phân giải những vấn đề chính nghĩa xoay quanh công cuộc chống ách nô lệ mácxít. Đối với tôi, người viết văn tỵ nạn lưu vong không coi sáng tác là một biểu hiện của tài hoa, mà là một bổn phận, vừa thỏa mãn nhu cầu tinh thần, vừa đóng góp cho đại cuộc.
Văn hóa văn học lưu vong của chúng ta không chịu đầu hàng thực tế là tự thấy đương nhiên có nhiệm vụ ngăn chặn làn sóng man rợ và tàn bạo đang đe dọa cuộc sống tự do. Tin tưởng vào tính thiêng liêng của các bản thông điệp do mình gửi đi, các ngòi bút nuôi hy vọng tác động đến quần chúng. Cho nên người cầm bút có trách nhiệm tự động tự giác từ bỏ tìm tòi nghệ thuật thuần túy, lìa xa con đường dẫn đến văn nghệ trừu tượng hay thi ca bí hiểm.
Trái lại nhiều người trong chúng ta quan niệm sáng tác phải có tác động vận động quần chúng, mà mong ước tác động vào thực tại cuộc sống tất yếu sẽ tham gia vào cuộc đấu tranh chính trị trước cơn sốt trầm trọng của lịch sử tổ quốc. Đó là một trong những lý do và cũng là kích động khiến nhiều trang mạng ra đời để tồn tại cho đến tận hôm nay.”
*
Tôi gần như hoàn toàn đồng ý với nội dung trong trích đoạn trên của bài viết “Viết vì lưu vong” của bác sĩ Trần Văn Tích; nhưng xin không đồng ý với đoạn:
“Tôi nghiệm ra rằng hầu như không có ngòi bút tỵ nạn nào rời bỏ thế đứng chống đối đại họa độc tài đảng trị và cũng không có ai chấp nhận chính sách văn học chỉ huy!”
Theo tôi, bác sĩ Trần Văn Tích đã quá lạc quan, hoặc quá độ lượng khi cho rằng “hầu như không có ngòi bút tỵ nạn nào rời bỏ thế đứng chống độc tài đảng trị và cũng không có ai chấp nhận chính sách văn học chỉ huy.”
Theo tôi biết:
-Có những ngòi bút tỵ nạn, lại là những ngòi bút tỵ nạn “uy thế văn nghệ đầy mình” không những rời bỏ thế đứng chống đối đại họa độc tài đảng trị”, mà những kẻ này lại ra còn ra sức ca tụng đại họa độc tài đảng trị lên đến tận mây xanh!
-Có những kẻ cầm bút tỵ nạn chấp xin chấp nhận chính sách văn hóa chỉ huy vì một mục đích thầm kín nào đó đã về nước xin xỏ, lạy lục nhà cầm quyền để được cho phép in và phổ biến tác phẩm của họ. Có những nghệ sĩ “uy thế văn nghệ đầy mình” vì chút danh lợi cuối đời đã phải lạy lục, xin xỏ nhà cầm quyền độc tài đảng trị cho phép họ về nước sáng tác và trình diễn…
-Có những nhà văn, nhà báo “uy thế văn nghệ đầy mình”, đã từng đoạt Giải Thưởng Văn Chương của chế độ Việt Nam Cộng Hoà lại làm những việc làm vô cùng khốn nạn là tố cáo là đã bị chế độ VNCH… đàn áp – như VC đã đàn áp!
-Có những nhà văn, nhà báo “uy thế văn nghệ đầy mình” lại nhắm mắt làm ngơ trước cái của chết oan khuất của 5 nhà báo người Mỹ gốc Việt; trong khi Hội Bảo Vệ Ký Giả (CPJ) và phóng viên AC Thompson của ProPublica và Frontline và anh Nguyễn Thanh Tú, con của cố nhà báo Đạm Phong lên tiếng trong phim phóng sự “Terror in Little Saigòn” để đòi hỏi công lý cho những cái chết oan khuất.
Xin thưa đây chỉ là chuyện lạm bàn về nhiệm vụ của người cầm bút Việt Nam lưu vong nhân  cuộc họp báo của CPJ, phóng viên AC Thompson và Nguyễn Thanh Tú vào ngày 1 tháng 6 năm 2016  vừa qua tại Câu Lạc Bộ Báo Chí Quốc Gia. Nếu có làm phiền ai đó thì xin bỏ quá cho.
 Bởi lẽ, chẳng phải điều tranh đấu cuối cùng của người cầm bút là tranh đấu cho sự tự do, hay sao?!



NGUYỄN THIẾU NHẪN
__._,_.___

Posted by: Nmh5475

Wednesday, 14 September 2016

Hòa hợp hòa giải chỉ là một thủ đoạn xảo trá của giới bạo quyền cộng sản





Hòa hợp hòa giải chỉ là một thủ đoạn xảo trá của giới bạo quyền cộng sản | ...

Par Bureau CTM Media - Âu Châu
Cách đây 70 năm vào ngày 12 Tháng Bảy 1946, lực lượng công an cộng sản Việt Nam đã đồng loạt tấn công các cơ sở ...



Hòa hợp hòa giải chỉ là một thủ đoạn xảo trá của giới bạo quyền cộng sản

 

Nhà báo Trần Quang Thành phỏng vấn nhà văn Võ Thị Hảo
Thực Hiện Bureau CTM Media - Âu Châu -
15/08/2016
1

Cách đây 70 năm vào ngày 12 Tháng Bảy 1946, lực lượng công an cộng sản Việt Nam đã đồng loạt tấn công các cơ sở của Việt Nam Quốc Dân Đảng trên toàn quốc, trong đó có nhà số 7 phố Ôn Như Hầu, nay là phố Nguyễn Gia Thiều, Hà Nội.
HAU1Nhà số 7 Phố Ôn Như Hầu (nay là Nguyễn Gia Thiều) Hà Nội
Giới cầm quyền CSVN biện bạch vụ tấn công là nhằm để đập tan một âm mưu đảo chính lật đổ chính phủ.
Trả lời đài RFA  ông Trần Tử Thanh, hiện là Chủ Tịch Hội Đồng Đại Biểu Quốc Dân Đảng, đang sống tại Virginia, Hoa Kỳ nêu rõ :
“Vụ đảo chánh lật đổ chính phủ thì chính ngay ông Võ Nguyên Giáp cũng đã liên hệ với một sĩ quan của Pháp để chính thức xin yểm trợ cho ông ta một số vũ khí tối tân, cũng như một số sĩ quan Pháp, để ông ta tấn công vào các cơ sở của Việt Nam Quốc Dân Đảng. Như vậy làm sao nói Việt Nam Quốc Dân đảng liên hệ với Pháp được, tài liệu của những người cộng sản sau này cũng có đề cập đến vấn đề đó.”
Nguyên do đưa đên vụ án Ôn Như Hầu, ông Trần Tử Thanh cho rằng “đó là đảng cộng sản muốn độc chiếm quyền lãnh đạo chính trị: Ông Hồ Chí Minh tham quyền hành, muốn đảng cộng sản nắm hết quyền, và khi chính phủ liên hiệp quốc gia và cộng sản được thành lập, ông ta dần dần loại bỏ các thành phần quốc gia ra khỏi chính phủ bằng cách gây nên một vụ án.”
HAU2Lệnh bắt những người ở số 7 Phố Ôn Như Hầu, ngày 12 tháng 7 năm 1946.
Nhà văn Võ Thị Hảo trong cuộc trao đổi với nhà báo Trần Quang Thành khẳng định hòa hợp hòa giải dân tộc của giới bạo quyền cộng sản chỉ là một thủ đoạn xảo trá để chiếm độc quyền thống trị.
Nội dung như sau – Mời quí vị cùng nghe:

Hòa hợp hòa giải chỉ là một thủ đoạn xảo trá của giới bạo quyền cộng sản

Chân Trời Mới Media - Phần Phát Thanh qua điện thoại di động của Chân Trời Mới Media



Xin Giúp Chúng Tôi CHIA XẺ XA THÊM



__._,_.___

Posted by: Dien bien hoa binh 

Tuesday, 13 September 2016

Tiếp tục tầm soát sức khỏe cho quý TPB VNCH

Tiếp tục tầm soát sức khỏe cho quý TPB VNCH
Đăng ngày 12.09.2016

GNsP (12.09.2016) – Hơn 110 ông Thương phế binh Việt Nam Cộng Hòa đến từ các tỉnh thành như Bến Tre, An Giang, Cần Thơ, Bình Dương, Đồng Nai, Vũng Tàu… tham dự buổi tầm soát sức khỏe tại Văn phòng Công lý và Hòa bình Dòng Chúa Cứu Thế Sài Gòn, vào ngày 12.09.2016.
Tầm soát sức khỏe cho quý ông TPB VNCH là một trong những hoạt động của Chương trình Tri Ân Anh – TPB VNCH do quý Linh mục Dòng Chúa Cứu Thế thực hiện.
Đây là buổi tầm soát sức khỏe lần thứ 11 trong năm 2016.
Có 6 quý ông TPB bị cụt chân được chương trình hỗ trợ và hướng dẫn lắp chân giả tại bệnh viện. Chi phí hỗ trợ được bà Mary Tuyết, một Việt kiều sống tại Đức, yểm trợ.
Đặc biệt, một ân nhân tặng cho chương trình150 phần ăn sáng cho quý TPB và tình nguyện viên. Một doanh nhân Công giáo tặng bánh flan và yaourt.
Như thường lệ, chương trình cấp phát các các dụng cụ y tế và phương tiện hỗ trợ di chuyển cho quý ông theo yêu cầu của các y bác sĩ, cụ thể: 04 chiếc xe lắc, 06 chiếc xe lăn, 07 cặp nạng, 07 cây gậy, 16 Máy đo huyết áp, 34 cặp kiếng và 20 trường hợp hỗ trợ mua bảo hiểm y tế. Ngoài ra, về lộ phí mỗi ông được hỗ trợ 500.000 VNĐ.
     

Quý ông TPB VNCH cùng chia sẻ bài ca tiếng hát thời trai trẻ.

Các Linh mục phụ trách chương trình, các y bác sĩ, các ông TPB và các tình nguyện viên cùng dùng chung bữa cơm trưa thân mật.
Pv.GNsP
http://www.tinmungchonguoingheo.com/blog/2016/09/12/tiep-tuc-tam-soat-suc-khoe-cho-quy-tpb-vnch/
Nhạc sĩ Tuấn Khanh
 Trong nhiều ngày liền, những lá thư mà tôi nhận được, đến từ nhiều nguồn và nhiều người nhưng tất thảy đều có chung một chủ đề, là kêu gọi ngăn chận việc hình thành một nhà máy cán thép ở Cà Ná, Ninh Thuận. Tôi không biết ai trong số họ – những con người xa lạ ấy, nhưng rõ là họ đang cố tìm mọi cách để đánh động đồng bào mình về một thảm họa chung sẽ đến.
Một bức thư  khác, kêu gọi ký tên phản đối thông qua trang Change.org. Trong đó, nhóm viết thư ngỏ có tên là Green Trees Vietnam hỏi một cách thống thiết rằng “bạn chưa thấy hoảng sợ hay sao?”.
Tôi đọc bức thư này trong một buổi sáng Chủ nhật, trời âm u và đầy mây mù nặng nề. Khung trời Việt Nam thật khắc khoải. Những người thốt lên lời đau đớn ấy, không khác gì những sứ giả của khải huyền miệt mài cảnh báo dấu hiệu chuỗi tận thế Ragnarok đang đến, nhưng tiếng nói của họ yếu ớt và chìm vào thời đại hỗn mang. Nhất là khi tôi đi ngang sân của Nhà Văn hóa Thanh Niên ở Sài Gòn, tiếng micro của người dẫn cuộc vui được đáp lại bằng những tràng hô rất to hoan hỉ. Quả thật, hiện thực của một dân tộc như đang chết sặc, lịm dần trong lịch trình giáo dục thờ ơ, hoan lạc xếp đặt.
Thư ngỏ cùng kêu gọi ký tên chống lại Dự án Khu liên hợp cán thép Hoa Sen chỉ cần có 1500 người tham gia. Thế nhưng các chữ ký đến chậm từng ngày, nó khác biệt làm sao, so với các cuộc vui mông muội mà hàng ngàn người nô nức ghi danh. Khác biệt với một sản phẩm thời thượng đắt tiền ra mắt mà trong tích tắc quá tải đến mức phải khóa sổ.
Tôi ký tên vào thư ngỏ này, với tư cách của một công dân còn tỉnh táo, nhưng lại quá tỉnh táo để tự vấn rằng lá thư này sẽ đến đâu, và ai sẽ đọc nó, hoặc ai sẽ thức tỉnh được phần người trong mình để nhận ra đất nước này đang chuồi dần vào lộ trình tận diệt Ragnarok bởi bọn trọc phú và quan lại điên cuồng trong dục vọng cưỡng đoạt quê hương?
Chưa bao giờ đất nước đang ở chương hồi bi kịch như lúc này. Người dân kêu gào cho sự sống và tồn vong của đất nước, còn những kẻ có quyền thì mê mị đám đông bằng những ngôn từ của rắn, rồi lặng lẽ hành động với âm mưu đã định. Một cuộc thăm dò trên báo Lao Động cho biết có đến 93% bạn đọc đã nói không với Cà Ná, nhưng cũng ngay lúc ấy, nhưng  ông Trương Thanh Hoài – Vụ trưởng Vụ Công nghiệp nặng, đại diện cho Bộ Công Thương vẫn nói như đinh đóng cột “Hoa Sen không làm, Thép Cà Ná vẫn vào quy hoạch”. Điều đó cho thấy dã tâm không chỉ có Tôn Hoa Sen của ông Lê Phước Vũ, mà dã tâm là của cả một hệ thống. Nhân dân tuyệt vọng quẫy đạp phản đối, yếu ớt như những con cá trong làn nước độc nhưng số phận thì đã định rồi. Bản đồ đánh dấu sự lắng nghe và đối thoại của chính quyền với nhân dân, đã được điểm bằng dùi cui, roi điện, lựu đạn cay… ngày càng nhiều ở Quảng Bình, Quảng Trị, Hà Tĩnh… Và mai đây, nếu như có mặt của nhà máy thép ở Ninh Thuận, bản đồ này có lẽ sẽ còn phong phú hơn nữa.
Vùng biển Cà Ná, Ninh Thuận chỉ cách Sài Gòn khoảng 300 cây số. Một vụ nhiễm độc từ chất thải, sẽ sớm cô lập toàn bộ vùng lương thực quan yếu của toàn miền Nam và hủy diệt sức sống của một vùng kinh tế – xã hội chỉ trong 2 tuần lễ. Việt Nam chưa bao giờ là một quốc gia đau bệnh như hôm nay. Từ Trung Quốc, các dự án và phương thức hoạt động được tuồn dần vào Việt Nam. Bauxite Tây Nguyên hay Formosa, rồi hóa chất, thực phẩm độc… hôm nay thì cú đánh hiểm hóc vào Cà Ná từ dự án hãnh tiến về luyện thép. Không thể không hình dung đến một thuyết âm mưu quan trọng về một quốc gia suy yếu dần để Trung Quốc dễ bề kiểm soát. Nhưng dĩ nhiên, muốn làm được việc đó, phải có sự tham gia của bọn trọc phú hám lợi, bọn quan lại phản bội tổ quốc và bọn thỏa hiệp.
Phản ứng với báo chí về vụ dự án thép, ông Lê Phước Vũ từng nói rằng “mày đăng tao lên báo, tao chấp mày luôn”. Cách nói của ông Vũ, nhắc người ta nhớ đến giọng điệu trịch thượng của ông Võ Tuấn Nhân – Thứ trưởng Bộ Tài Nguyên Môi Trường khi đòi rút thẻ nhà báo đưa tin, và gọi bằng “thằng”. Có cái gì đó thật đồng bộ giữa thế lực nhà nước và giới trọc phú khi kề cận nhau. Giai cấp của một hệ thống nằm trên pháp luật – vốn không bao giờ phải chịu trách nhiệm về sự ngu dốt, sai lầm và tội ác của mình nhưng luôn mạnh miệng để chà đạp phía nhân dân.
Ông Vũ có lý do gọi phần xã hội còn lại là “mày”, vì bởi ông tin đã dựa lưng vào khối tiền khổng lồ béo bở của dự án, như chân lý chói rực qua tim. Hơn nữa, ông lại là anh em cột chèo với thứ trưởng Bộ Công thương Trần Tuấn Anh, và luôn được ủng hộ bởi Trường ban thường trực phía Nam của ban Tuyên giáo Trung ương Đào Văn Lừng. Trong giới làm ăn, ông Vũ cũng được nhìn thấy là người “chọn phe đúng” để vận động là thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc. Với danh thế lừng lững như vậy, rõ là ông Vũ còn gì để ngại ngùng gọi phần còn lại của Việt Nam là “mày”?
Tôi chưa bao giờ nghĩ những lời phản biện tâm huyết và những lá thư ngỏ, cùng kêu gọi ký tên phản đối nhà máy cán thép Cà Ná có thể đến được bàn làm việc của ông Lê Phước Vũ. Vì ít nhất, đọc những điều rất Việt Nam, của những trái tim Việt Nam, của nguyên khí Việt Nam, thì một phần người nào đó đã được đánh động trong ông, thay vì luôn quảng bá hảo kim quang của danh xưng một phật tử.
Tôi từng thấy hình ảnh ông Vũ mặc áo kasaya quỳ lạy nơi cửa Phật. Có không ít quan chức liên quan đến ông cũng quỳ lạy thành kính như vậy. Ông Vũ và các quan chức đó cầu nguyện gì khi mắt nhắm nghiền và tay chấp hương? Liệu có là lời cầu nguyện cho dân tộc và đất nước này, hay chỉ là nối chấp mê vào dục vọng cuồng điên của quyền lợi riêng mình, bỏ mặc nhân gian oán thán? Tôi đã nhìn rất lâu vào những bức ảnh như vậy, tần ngần với biết bao suy nghĩ không lời giải thuộc về con người.
Trong muôn ngàn sự tích hay về cuộc đời, có chuyện về một nhà tu hành bị bá tánh khinh thường, ngồi khóc ở ven rừng. Quỷ xuất hiện và thỏa thuận sẽ làm nhà tu hành khiến ai ai cũng phải kính sợ. Nhưng bù lại, khi có quyền lợi – thì thầy tu và quỷ sẽ ăn chia đủ với nhau như bạn đời. Quỷ vô hình nâng thầy tu lên vai khiến dân chúng nhìn thấy thầy tu như bay lên, nên từ đó cúng dường, vâng phục. Liên minh người-quỷ đó tồn tại cho đến một ngày bất chợt Quỷ suy yếu quyền lực, không đỡ nổi khiến thầy tu té xuống và chết.
Điều gì đã nâng ông Lê Phước Vũ bay cao, để ông nhìn vào cõi nhân gian và cười cợt, gọi mọi người bằng “mày”? Và ông Vũ nghĩ loại quyền lực vô hình nào, có thể phụng sự cho ông đến cuối cuộc đời? Nhưng dù là ai, liên minh giả Phật-giả Quỷ ấy không thể tồn tại mãi trên đời thực này, không thể nghiễm nhiên mãi dẫm lên sự khổ đau của đồng loại, trong tương lai đi tới.
Tôi không biết mình có quen ai trong số 1500 người, ký tên vào thư ngỏ chống nhà máy thép Tôn Hoa Sen sẽ hủy hoại đất mẹ Việt Nam. Tôi nghĩ về rất nhiều lời tâm tình, phản đối, chia sẻ kêu gọi mà tôi đã đọc được. Tôi cũng không biết họ là Phật tử hay là người Công giáo, có tín ngưỡng hay không. Nhưng tôi biết chắc họ đang chọn hành động cho một ý nghĩa duy nhất, là sống và làm người với lẽ phải.
Là Quỷ hay Phật ngày mai, thì vẫn còn chưa biết được. Nhưng tôi sẽ không mơ màng chọn lựa hình ảnh. Tôi chỉ cố làm người hôm nay. Làm người, để còn đứng trong và đứng cùng đồng loại ở những giây phút nguy nan này, lắng nghe nỗi đau và khát vọng của dân tộc và quê hương mình. Làm người, để phân biệt và chỉ rõ ai là kẻ giả Phật và giả Quỷ đang giày xéo, mua bán đất nước này bằng cường quyền và mỵ ngữ.
Làm người, xin hãy mơ được là người thôi, thầy tu hay ngạ quỷ khi nhận ra, cũng đã là niềm hạnh phúc của dân tộc.
Thông Tin Đức Quốc - http://www.thongtinducquoc.de/node/2910


 Ai sẽ đền bù cho người dân Việt Nam trong thảm họa Miền Trung?

Cho đến nay, chính phủ Việt Nam dù đã nhận 500 triệu đola, thì người dân vẫn chưa biết được họ sẽ được đền bù như thế nào? Trong khi đó, từ đầu thảm họa đến nay, chính phủ chỉ công bố các biện pháp hỗ trợ!
Vậy hỗ trợ là gì?
Theo đúng từ điển Tiếng Việt, “Hỗ trợ” là động từ có nghĩa là “ giúp đỡ lẫn nhau, giúp đỡ thêm vào”. Do vậy, việc chính quyền hỗ trợ người dân chỉ là sự giúp đỡ người dân trong lúc khó khăn và sự giúp đỡ này hoàn toàn không thể thay thế được cái cốt yếu người dân đang cần, mà chỉ là sự “thêm vào” khi khó khăn. Cần phải hiểu cho rõ nghĩa như vậy kẻo nhầm lẫn.
Thực ra, tiền của hỗ trợ người dân ở đây cũng lấy từ chính những đồng tiền thuế và của cải của người dân mà ra, chứ chính phủ thì làm gì có xu nào cho dân, chỉ có đi vay mượn phá phách xả láng và dân è cổ ra chịu nợ mà thôi.
Vậy đền bù là gì?
Đền bù là “trả lại đầy đủ, tương xứng với công lao, sự mất mát hoặc sự vất vả”
Cần phải hiểu rõ rằng: Formosa đã gây ra thảm họa biển Miền Trung Việt Nam, một thảm hoa môi trường ghê gớm. Họ là thủ phạm phải chịu trách nhiệm đền bù những thiệt hại do hành vi của họ gây ra cho người dân Việt Nam. Họ đã thừa nhận điều đó.
Việc đền bù phải tương xứng với những thiệt hại do thảm họa này gây ra.
Những ai được đền bù?
Hẳn nhiên, khi đã nói đến đền bù, thì tất cả những người bị ảnh hưởng, thiệt hại về mọi mặt bởi hành động của Formosa đều phải được đền bù tương xứng với sự thiệt hại và ảnh hưởng đó.
Cần phải hiểu rằng, thảm họa Biển Miền Trung không chỉ rảnh hưởng tới ngư dân mà có thể nói cả dân tộc Việt Nam, cả đất nước này, hiện nay và mai sau đều bị ảnh hưởng và thiệt hại..
Có thể nói rằng, không có ngành nào và không có người dân Việt Nam nào đứng ngoài những thiệt hại bởi thảm họa biển Miền Trung. Cũng không chỉ có các tỉnh mà chính phủ đã liệt kê mới chịu ảnh hưởng. Bởi dân tộc Việt Nam là một, đất nước Việt Nam là một, không thể chỉ một nơi đau đớn mà nơi khác không bị ảnh hưởng cả tinh thần lẫn vật chất.
Mặt khác, thảm họa này không chỉ là một năm hoặc mươi năm, mà là hàng chục năm sau vẫn chưa thể khắc phục.
Hơn thế, sức khỏe, tính mạng người dân và giống nòi bị đe dọa hết sức nghiêm trọng hiện tại và lâu dài…
Tất cả những thiệt hại đó, thủ phạm phải đền một cách tương xứng.
Vậy, với 500 triệu đola mà chính phủ Việt Nam đã nhanh nhẩu, vội vàng nhận lấy đó có phải là số tiền đền bù tương xứng?
Xin thưa là không thể. Bởi số tiền đó, so với những thiệt hại mà Formosa gây ra chỉ là một hạt cát trên bãi biển miền Trung mà thôi.
Vậy ai sẽ đền bù?
Cho đến nay, chưa hề có một nhóm, ủy ban của nhà nước hay bất cứ một tổ chức xã hội nào đứng ra nhận trách nhiệm đền bù cho người dân Việt Nam bị thảm họa Miền Trung. Tất cả những việc kê khai, điều tra (nếu có) của nhà nước, chỉ nhằm phục vụ việc “hỗ trợ” người dân bị ảnh hưởng mà thôi.
Mà như trên đã phân tích, việc hỗ trợ của nhà nước dù bằng bất cứ nguồn tiền nào, đều không thể thay thế việc đền bù thiệt hại cho người dân.
Hẳn nhiên, cần phải có người chịu trách nhiệm đền bù rõ ràng cho người dân bị ảnh hưởng. Vậy nơi nào sẽ đền bù cho người dân? Chính phủ Việt Nam hay Formosa?
 Thứ trưởng Bộ TN và MT Võ Tuấn Nhân
Nếu chính phủ chính thức nhận đền bù thay Formosa vì lỡ “ăn của chùa ngọng miệng” thì chính phủ phải kiếm đủ số tiền đền bù tương xứng thiệt hại của người dân và nền kinh tế quốc dân bởi thảm họa này. Và đúng đắn, nghiêm túc hơn nữa, chính phủ không được dùng tiền thuế của người dân cho việc đền bù mà lỗi là do Formosa gây ra. Ngoài ra, chính phủ có nhiệm vụ đòi hỏi Formosa bảo đảm đầy đủ quyền lợi của người dân, bởi họ được dân nuôi thì phải làm việc cho dân. Đơn giản vậy thôi.
Còn nếu chính phủ không nhận nhiệm vụ đền bù cho người dân, thì thủ phạm là Formosa phải đứng ra chịu trách nhiệm đền bù cho họ.
Và khi đó, người dân cần trực tiếp Formosa để đòi hỏi quyền lợi của mình. Hoặc bằng Tòa án. Điều đó không thể chối cãi.
 Lãnh đạo Formosa cuối đầu xin lỗi đã làm ô nhiễm môi trường biển Miền Trung
Khi đó, chính phủ phải bảo đảm an toàn cho người dân đòi hỏi quyền lợi chính đáng, sự công bằng cho mình, chính phủ phải đứng về phía người dân chứ không thể dùng cảnh sát và các lực lượng ngăn cản.
Bởi nếu có hành vi dùng các lực lượng ngăn cản người dân đi đòi quyền lợi chính đáng cho mình, nhằm bảo vệ thủ phạm, thì chính phủ đó là chính phủ phản động, đứng về kẻ thù để chống lại nhân dân.
Và khi một chính phủ đứng lên chống lại quyền lợi người dân, thì người dân có quyền truất phế, loại bỏ chính phủ đó không cần thương tiếc.
https://chantroimoimedia.com/2016/09/11/ai-formosa-hay-chinh-phu-viet-nam/
__._,_.___
________________________________________
Posted by: ly vanxuan

Monday, 12 September 2016

Trịnh Xuân Thanh Con Dê Tế Thần .. Phần cuối là Bài hát " Phen này Thanh không về "




Trịnh Xuân Thanh và Ông Già Trương Tấn Sang Đã Vào Cuộc -Trịnh Xuân Thanh Con Dê Tế Thần. Sau khi tấm ảnh Trịnh Xuân Thanh xuất hiện ...
Thanh biết bây giờ đẻng chờ tin Thanh .

Khi thấy giang hồ đồn ầm trên face .
Tháng trước Thanh hẹn, nghỉ xong sẽ về .
Nay đã qua rồi kỳ phép, mà tin Thanh vẫn xa ngìn xa .
Ôi nhớ hôm nào thủa còn đương kim .
Chiến hữu quây quần rượi chè đêm đêm .
Bao gái xinh cùng, nằm chung chiếc giường .
Ăn bánh ..... Xong chờ trời sáng .
Đời hây hây những đôi nhũ hồng .
Nếu Thanh ko về chắc đẻng buồn lắm .
Nhưng nếu Thanh về chắc còn tệ hơn .
Bao bản án đang chờ đợi Thanh .
Đoàn người săn tin chờ trông mong Thanh .
Sẽ mang về cho nhiều tin nóng .
Dăm ngày sau đăng lên kiếm tiền .
Thanh biết ko về đẻng chờ Dân mong .
Nhưng nếu Thanh về thì đời như xong .
Bao đứa dính tràm thì toi hết rồi .
Không lẽ Thanh chẳng toan tính .
Đẻng ơi ... Thanh phen này éo về .
( Nguồn Người Buôn Gió .)

__._,_.___

Posted by: truc nguyen 

Sunday, 11 September 2016

Trịnh Xuân Thanh, con dê tế thần (phần 9)


  Trịnh Xuân Thanh, con dê tế thần (phần 9)

Posted on 11/09/2016
11-9-2016

Chiều nay tôi nhận lại chứng minh thư và bằng lái xe kèm theo thẻ đảng của Trịnh Xuân Thanh. Lần này người liên lạc là một người đàn ông lạ, anh ta nói hai người kia có việc gấp đã đi xa trong sáng nay, họ nhắn lại Thanh nhờ tôi đưa lá đơn mà họ dã gửi File ảnh qua Email.

Tôi nhận trước phong bì không đóng nắp, rõ là những giấy tờ bên trong mới được bỏ vào cái phong bì này. Nó chẳng có dấu bưu điện, hay dấu tích của từ nơi xa nào gửi đến. Có thể người ta đã thay cái phong bì gửi đi bằng một phong bì khác khi đưa nó đến tay tôi.
Anh ta nói anh ở tận Frankfurt, anh phải đi tàu từ sáng đến đây. Frankfurt cách Berlin khoảng 6 tiếng đi xe và tầm 5 tiếng đi tàu. Như thế có lẽ giờ tôi sẽ ít gặp những người của Thanh hơn trước.
Người đàn ông khi vào quán cà phê, anh ta chọn chỗ ngồi một cách tuỳ tiện, ngay ngoài trời bên sát hàng rào. Ở Đức có những tiệm ăn quán cà phê lấn ra cả vỉa hè, có quán người ta quây hàng rào ngang vai khi khách ngồi, tạo cảnh đẹp là chính.

Chỗ ngồi rất lộ liễu, tôi nghĩ anh ta chỉ là một người dân xuất khẩu lao đông, hay đi học ở lại.
Tôi hỏi anh có ngại khi làm việc này không, anh bảo.
– Tôi ngại chó gì, Hiếu cứ vô tư đi, chả có quái gì mà phải ngại đâu.
Anh ta gọi bia, còn tôi gọi cà phê. Tôi hỏi có gặp được hai người kia không, anh ta bảo họ di Mỹ rồi.
Người đàn ông nhấp cốc bia, nói theo kiểu tự nhiên như đang bình luận về bóng đá hay sự kiện nào đó.
– Tối qua cưới con Tô Lâm, tướng tá công an, quân đội đấy đó. Có nghe nói là anh Thao phụ trách an ninh bên này báo về. Thao nó bảo hình như nghe tin Thanh ngồi với một luật sư.

– Thế sao?
Tôi giật mình, nguyên nhân tôi giật mình là sáng nay tôi thấy Facebooke Nguyễn Thuỳ Trang đưa tin là Thanh đang ở Đức và nhờ luật sư xin tị nạn. Tôi thấy Thuỳ Trang đưa cái ảnh Thanh chụp cầm giấy tờ của tôi và một cái ảnh phố nào đó ban ngày. Rồi Thuỳ Trang nói là do phân tích bóng đêm, ra cái ảnh phố này là ở Đức. Nhiều người đồng tình và chia sẻ, nhưng có một người biết cái phố ấy, họ nói đó là phố đi bộ, chả xe nào vào được. Nên tôi cũng thôi không chú ý.

Giờ người đàn ông này lại nói thêm chi tiết ông Thao phụ trách an ninh Đức báo về trong tiệc cưới tối qua với mấy ông tướng an ninh, rằng dường như thấy Thanh ngồi với một luật sư.
Ô lạ kỳ, tôi lạnh người. Thế thì Thuỳ Trang là ai, người của ai. Làm sao có được chi tiết như thế?

Có thể Thuỳ Trang lại nhận tin từ những tướng an ninh tối qua ăn cưới con Tô Lâm, rồi giả vờ đưa tấm hình lên để nói là mình nhìn qua hình, phân tích và biết được như thế để đánh lừa, che dấu nguồn tin?

Nhưng cũng có thể Thuỳ Trang đoán bừa, đoán bừa nhưng lại trùng cái tin mà trùm an ninh Việt Nam ở Đức là ông Thao báo về?
Nhưng cũng chả sao, tôi chẳng có quan hệ hay trao đổi gì với Facebook Nguyễn Thuỳ Trang cả. Duy nhất một lần Nguyễn Thuỳ Trang nói Nguyễn Lân Thắng là an ninh. Vì danh dự, tôi là người sát cánh cùng Lân Thắng nhiều trận, đặc biêt là trận Văn Giang năm 2012. Tôi phải nhắn tin nói Thuỳ Trang để đảm bảo Nguyễn Lân Thắng không phải an ninh. Anh ta là người đấu tranh thực sự, nhưng đôi khi rất nóng tính phang những lời khó nghe. Còn nếu anh Thắng là an ninh thì tôi cũng là an ninh luôn. Sau đó Thuỳ Trang đã xin lỗi Lân Thắng.

Nếu Nguyễn Thuỳ Trang là người an ninh, thì thật sự làng Facebook Việt Nam thật khó lường. Tuy nhiên thì biết đâu Facebook Nguyễn Thuỳ Trang bất ngờ đoán đúng tình cờ, trùng khớp một cách ngẫu nhiên tin của Thao báo về Bộ Công An thì sao.
Tôi nghĩ nếu Nguyễn Thuỳ Trang là an ninh, thế lại càng vui, như thế là có người an ninh cũng tham gia tung tin loạn xạ hoặc cũng là một phe đấu đá phe nào đó. Còn không phải thì càng tốt, có thêm tiếng nói đấu tranh.

Bỗng nhiên tôi nhớ lại những năm tháng ở nhà, một lần đêm đó tôi và vài người nữa ngồi với Nguyễn Văn Đài ở một quán ăn. Đài nói rằng ngày kia sẽ có một phái đoàn hỗn hợp nhân quyền Âu Mỹ đến Việt Nam. Đài nói có thể họ muốn gặp chúng tôi.

Sau cuộc gặp ra về đêm đã rất muộn, tôi gửi xe và đi lên nhà. Lúc này tôi ở khu tập thể Nghĩa Đô, tận tầng 5 nên tôi gửi xe ở những nhà tầng dưới.

Vừa bước chân vào nhà, tôi có điện thoại, số lạ. Đó là người hộ tịch mới, anh ta nói mới về đây được mấy tuần nên muốn gặp tôi. Tôi bảo để sáng mai, anh ta bảo mai đi xa về quê giỗ mẹ, mà có tờ giấy về việc kê khai tạm trú mong gặp tôi làm cho xong. Mai đi về giỗ mẹ tiện nghỉ phép luôn.

Tôi hẹn ở quán cà phê ngoài đầu ngõ, đến nơi thấy anh hộ tịch vốn là hình sự phường đi cùng một anh nữa. Anh hộ tịch giới thiệu đây là anh trên an ninh thành phố xuống có việc.
Tôi tức chửi hộ tịch.
– Mày bảo tao ra đây làm cái kia cho mày, sao lại gặp thằng này. Sao mày không để nó gửi giấy triệu tập cho tao như mọi lần, đéo gì mày phải lừa tao thế.

Như các bạn biết, loại người như tôi với công an khu vực như là bạn. Bọn tôi đôi khi ngồi đánh bài, hay nước nôi trà đá ngoài quán như thanh niên với nhau. Chuyện tôi chửi mày tao với hộ tịch không phải là thói quen chúng tôi như bọn thanh niên cùng khu phố, không phải tôi anh hùng chửi cả công an. Mặc dù bây giờ tôi ở ngoài, nhưng cũng phải giải thích thế để mọi người, không lại nghĩ tôi gan dạ hay gì thì mệt lắm.
Cậu an ninh rất trắng trẻo, thư sinh cười xoà.
– Thôi anh Hiếu, việc gấp em nhờ, anh trách ông ấy làm gì.
Cậu hộ tịch chữa.
– Tại em nhiều khi cũng nhờ họ, nên giờ họ nhờ em, đêm hôm này ai muốn đi làm việc đâu anh.
Cuối cùng ông an ninh trẻ đề nghị là có phái đoàn Âu Mỹ sang mong tôi đừng đến gặp.

Anh ta không thuyết phục được tôi, nhưng đứng dậy vẫn tươi cười.
– Thì em báo bác thế theo lệnh trên, bác đi thì chả ai ngăn cả, em chỉ có nhiệm vụ khuyên bác thế. Bác đến thì do bác quyết.
Phái đoàn nước ngoài đến Việt Nam, họ muốn gặp ai ở Việt Nam, thường họ có thông báo cho phía Việt Nam biết. Vì Việt Nam lại cớ phải thông báo để họ xem xét, bảo vệ không phái đoàn gặp nhầm khủng bố thịt phái đoàn thì họ, những người bảo vệ an ninh bị trách nhiệm. Mấy ông Tây vì thế có gì thông báo hết, rút cục là những người đến gặp toàn bị ngăn.

Nhưng sao hộ tịch lại biết tôi về, tôi bị theo dõi à. Tôi đi đường ban đêm, ngó nghiêng, vào ngách này, ra ngách kia. Cam chắc là không ai theo.
Sáng sau tôi lấy xe, tôi chửi thằng Dũng trông xe.
– Đm ông, bọn công an nó cho ông ăn gì mà tôi vừa về nhà đêm qua ông báo luôn.
Thằng Dũng trông xe mặt tái nhợt lắp bắp.
– Nó bảo tôi thấy ông về thì gọi nó, nên tôi gọi.
Tôi chửi tiếp.
– Đm ông làm sao mà phải sợ nó. Ông trông xe chứ làm cái đéo gì mà sợ, tôi phản động đây cả khu biết mà tôi còn đéo sợ, mà ông lại sợ.
Dũng nói luống cuống.
– Tôi sợ, chúng nó công an, tôi thấy công an tôi sợ.
Tôi chán quá đi, nhưng từ đấy tôi biết những ngày quan trọng gì, tôi lấy xe đi là Dũng sẽ báo công an. Tương kế, tựu kế có lúc tôi đi bộ qua ngả khác rồi đi xe ôm.
Các bạn liên tưởng câu chuyện của tôi với thằng Dũng với câu chuyện Thuỳ Trang thế nào là cảm nhận của các bạn. Tôi chỉ kể câu chuyện, liên tưởng và nhận định là quyền các bạn.

Người đàn ông kia nói.
– Sáng mai vợ con Thanh sẽ đến Pháp, cô ấy đi cùng hai đứa con nuôi. Thanh nó nhận hai đứa này ở trại trẻ mồ côi. Còn hai thằng con nó thì vẫn làm ở nhà. Nó bàn vợ nó mình mà nhận nuôi rồi, giờ gặp cảnh này thì đưa chúng nó đi. Chứ ở lại nó không có tương lai, thì cũng tội. Hai đứa này bé chưa đến 10 tuổi.

Tôi hỏi Thanh ở đâu lúc này, người đàn ông nói.
– Thanh nó muốn chơi một cú được thua, nó sẽ gửi đơn lúc sang tuần. Nếu Trọng và ban kiểm tra trung ương mà chấp nhận minh bạch, làm rõ chuyện thất thoát kia là trách nhiệm của nó. Thì mở cuộc công khai, nó chỉ định mời chuyên gia kinh tế trong nước, tuỳ viên lãnh sự Mỹ về nhân quyền, tuỳ viên lãnh sự Pháp hiểu về pháp luật, luật sư Lê Công Định và cậu. Nó nói là Hiếu Gió, nói cả ông Bùi Thanh Hiếu về dự để đưa tin.

Tôi ngạc nhiên.
– Nội bộ đảng xử nhau, sao nó cho người ngoài vào. Trừ khi nó có phiên toà, lúc đó nó cũng chẳng cho.
Người đàn ông nói.
– Đấy, thì nó bảo mở mẹ phiên toà đi, cho những người như nó yêu cầu, nó ra toà luôn.
Tôi hỏi sao vợ Thanh đi Pháp diện gì, người đàn ông nói.
– Vợ nó visa Pháp 5 năm, cả bọn con. Hết 5 năm thì tính sau.
Tôi hỏi.
– Nếu thế sao Thanh nó không đi, rồi sống êm ấm, đơn từ chửi thằng Trọng làm gì. Cứ lặn mẹ đi, có tiền, có bạc thì sống đâu chả sướng. Vợ visa thế thì chồng cũng phải visa thế.
Người đàn ông cười nói.
– Thằng này tính nó ngang, ai chơi với nó đều biết. Mấy ông trên Ban Bí Thư bảo nó nhịn đi, chịu kỷ luật nhưng nó không nghe. Nó bảo thằng nào có chứng cớ nó ăn hối lộ, tham nhũng nó đưa tay vào còng ngay. Còn đây tội làm ăn thua lỗ, phải cho nó giải trình. Không cho giải trình, muốn thanh toán nhau đem nó làm thí điểm để hại nhau. Nó không chịu. Cái này thì cậu biết rõ rồi còn gì. Còn việc nó đi, bất kỳ lúc nào nó cũng đi được… (chuyện này tôi không thể kể, nhưng tôi có thể nói với các bạn là các quan chức cỡ nào tôi không biết, nhưng có chút máu mặt thì đi lúc nào cũng được).
Tôi bảo.
– Nó tham nhũng mới có nhà Ciputra, bọn quan chức nào có nhà ở đó đều tham nhũng ăn hối lộ mà có,  mà không phải bọn đó, cả các bọn khác nữa đều vậy. Oan gì nó cơ chứ?

Người đàn ông:
– Thì nó có thanh minh gì đâu, chỉ có là bắt được chứng cứ tham nhũng hối lộ thì nó chịu ngay. Còn bảo không bắt lỗi gì, kiểm tra đi kiểm tra lại mấy tháng trời, cái ý kiểm tra từ đầu thế nào đến mấy tháng sau kết luận vẫn thế. Tự các ông trên ra rồi tự các ông kết luân. Chứ ở cơ sở nó công tác các đơn vị ở đấy có kết luận tội của nó đâu. Nhà biệt thự ở Ciputra thì ông Trọng cũng được biếu 2 căn ở đó, bán sang tay luôn rồi đó còn gì.

Tôi có điện thoại ở nhà gọi, chị Lê Thị Minh Hà vợ anh Nguyễn Hữu Vinh (Ba Sàm) đến đưa mấy cuốn sách, chị nói sắp về xem xử anh Ba Sàm, muốn găp tôi chút ít.
Người đàn ông cũng bảo anh ta phải ra tàu, về đến nhà cũng muộn. Anh ta nói sẽ liên lạc với tôi sang tuần.

Mai vợ con Thanh sẽ đến Pháp, thế mà ngày 7 tháng 9. Nhà báo Mạnh Quân nói chắc rằng Thanh ở Đức, vì hiện nay vợ con Thanh đang ở Đức. Tôi có còm trong stt của Quân, chúng ta cùng giữ cái stt này để xem về những gì mà Quân nói liên quan đến người thân Thanh.

__._,_.___

Posted by: truc nguyen 

Featured post

🔥Lisa Pham Khai Dân Trí Ngày-16/12/2024

Popular Posts

My Blog List