CHUYỆN CŨNG ĐÃ XẢY RA TƯƠNG TỰ Ở SAN JOSE
Câu chuyện này đã từng
xảy ra cho các con tôi, năm 1978 khi tôi bị bắt giam tập trung khổ sai hành xác
tại Z30D về tội "nhen nhúm tổ chức phản động cướp chính quyền cách
mạng" , các con tôi cũng bị liệt vào hạng rìa xã hội. Và cũng vì tội danh
" chống phá CS", Chị em bà Cao thị Tình (hiện nay là Chủ tịch không ngai của
cái gọi là Lương Tâm Công Giáo) đã áp lực Cha tôi để ông không lên thăm (chứ chưa nói đến nuôi/tức quà cáp)
tôi và lẳng lặng bỏ quên thằng con trai mặc tình cho CS hành hạ, cho đến khi
tôi được qua Mỹ theo diện HO1.
Một sự ác độc chắc chắn hơn VC gấp bội, vì rằng
gia đình tôi thuộc giai cấp trung lưu, và Cha tôi cũng đã một mình lặn lội từ
Sài Gòn, vượt bao gian khó, ngăn cản đe dọa của CS để tìm tôi ngay khi Ban Mê
Thuột vừa lọt vào tay VC, một thành phố đổ nát, một không khí hoang mang sợ sệt
đầy hăm dọa bao quanh Thành Phố, nhưng Cha tôi vẫn quyết tâm đi tìm con, và Cha
Con đã gặp nhau trong tình cảnh tôi đang là Tù Binh Chiến Tranh (Prisoner of
War) sau khi Trung Tâm Hành Quân của Bộ Tư Lệnh SĐ 23 bị sập vì 2 quả bom từ
BTL Không Quân Nha Trang lên giải cứu BMT.
Bỏ quên tình nghĩa Anh
Em, bỏ quên giọt máu huyết thống để ép buộc Cha tôi quay lưng nhắm mắt với đứa
con trai duy nhất đã cùng Ông gánh vác chia xẻ những vất vả đau thương sóng gió
trong gia đình, để tìm cách vượt biên, tìm cuộc sống mới hả hê sung sướng hơn,
không còn biết Con mình, Anh mình tù tội ra sao hay là đã chết chưa cũng mặc
kệ, và dĩ nhiên hai Chị Em bà Cao thị Tình cũng quay lưng né tránh cho dẫu đã
là Sinh viên Văn Khoa, không
muốn nhận tình huyết tộc, không cảm được nỗi đau đứt ruột của Cha tôi khi phải
quay lưng với tội ác VC đè lên con trai mình.
Tội
ác này của Chị em bà Cao thị Tình thì Cs thua xa, và nếu phải thống trách CS,
xin cũng đừng quên bao nhiêu tội ác mà một số thân nhân, kể cả người vợ đầu ấp
má kề hả hê trên xe Jeep với cuộc sống nhởn nhơ trong xã hội thanh bình trước
1975, cũng đã trở mặt quay lưng, đã gởi trao thân phận người thân cho VC trong
các trại tù khổ Sai mà Vc uốn lưỡi trở tráo gọi là Tù Cải Tạo. Và tội ác đó,
nay lại tái diễn với tôi sau khi Cha tôi qua đời tại San Jose.
Ngậm ngùi trước nỗi đau
uất nghẹn đó, tôi đã hứa với Cha tôi rằng, con đường của Cha tôi từng đồng hành
với Dân Tộc và Quê hương tôi, từng chống lại lề lối phong kiến thực dân Pháp và
bị tù tội, và tôi cũng đã vào tù Cs vì con đường chính nghĩa này, tôi quyết
không nương tay với các tư tưởng nô lệ phong kiến thực dân được ngụy trang khéo
léo dưới lớp vỏ "công giáo"để phá đạo Công Giáo, lớp vỏ chống Cộng để
biến hóa nó trở thành một hình thức phường tuồng tranh dành phe nhóm, trong đó
Lê văn Ý là chồng của Cao thị Tình từng là thành phần cốt lõi trong biến cố
"công giáo tự trị Singleton" năm
1986, lại cũng đang là "mũi gươm công giáo" xé nát cộng
đồng Việt tỵ nạn CS tại San Jose, và hoạt cảnh điếm đàng chính trị hiện nay
đang xảy ra tại San Jose lại cũng có bàn tay lông lá của vợ chồng nguy hiểm này
nhúng vào. Tất cả sẽ được phơi bày dần dưới ánh sáng mặt trời.
Thiên võng khôi khôi, sơ nhi bất lậu
Cấm một người trẻ đi học chỉ
vì bố thuộc về ‘’phe thua cuộc’’.
Và tôi cũng đã bị "Chủ tịch
LTCG" cấm không được dự phần vào tang lễ của Cha tôi.
Chạy trời không khỏi
nắng đâu.
Nguyễn đăng Trình
(người tù CS duy nhất
trên thế giới không có gia đình thăm nuôi)
On Saturday, October 20, 2018 5:11 AM, "Andy Van >
wrote:
Cấm một người trẻ đi học
chỉ vì bố thuộc về ‘’phe thua cuộc’’.
andy
Một
tài liệu vài chữ nói nhiều hơn một tủ sách. Cấm một người trẻ đi học chỉ vì bố
thuộc về ‘’phe thua cuộc’’.
Đó
là tận cùng của sự man rợ. Nham hiểm đúng quy trình ; nhỏ nhen đúng đường lối ;
bần tiện : một nhân sinh quan ; đểu cáng: một cách xử thế, thù hận : một triết
lý sống.
Ở những nước bình thường, nhà tù là nơi giữ cho tội nhân khỏi tái phạm, để trả nợ cho xã hội.
Ở những nước bình thường, nhà tù là nơi giữ cho tội nhân khỏi tái phạm, để trả nợ cho xã hội.
Ở những nước tân tiến, nhân bản như Bắc Âu, nhà tù là nơi tù nhân có cơ hội, có thời giờ, được tận tình giúp đỡ, để suy nghĩ, trau dồi kiến thức, khả năng chuyên môn, để trở thành một người tốt, có thể trở lại với xã hội, làm lại cuộc đời và đóng góp vào việc xây dựng xã hội.
Ở VN, nhà tù không chỉ là nơi giam giữ, còn là nơi hành hạ, nhục mạ tù nhân, cả tinh thần lẫn thể xác, nhất là tù nhân lương tâm. Để thỏa mãn thú tính ( có lẽ phải kiếm ra từ ngữ khác, để khỏi xúc phạm súc vật ), trả thù những người phạm tội gọi con mèo là con mèo, bọn bán nước là bọn bán nước, cướp ngày là cướp ngày.. Những Nguyễn Ngọc Như Qùynh, Trần Thị Nga, Trần Huỳnh Duy Thức …đã, và đang trả giá đó .
Nhưng hành hạ người tù không đủ, còn phải trừng trị, hành hạ con em họ. Tru di tam tộc trở thành quốc sách, ngay cả, nhất là ‘’ khi đất nước tôi không còn chiến tranh ‘’..
Có những người được đào tạo để thù hận, giết chóc. Không giết chóc, không thù hận, khó tìm thấy ý nghĩa của cuộc sống.
Cái ghê rợn, chuyện khó tin nhưng có thực, là những người đó đang lãnh đạo đất nước, đang vẽ đường đi cho gần 100 triệu người. Ở thế kỷ 21 !
Từ Thức-Thân hữu
Paris/ Blog
Virus-free. www.avast.com
|
__._,_.___
No comments:
Post a Comment